GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe.

	Ngoài ấy... lạnh!

Ngoài ấy... lạnh!

GNO - Ngồi trên xe buýt chật đã đành, dưới đất cũng chật. Xe nhích từng cm một, lòng thì nóng như đổ lửa: Trễ làm vì kẹt xe. 

Chợt sau lưng có tiếng nói như reo:

- Nắng ấm quá.

Vâng, nghe giọng biết ngoài ấy lạnh lắm. Nhớ…

224217_204102159628747_135610039811293_509548_2243577_n.jpg

Ảnh minh họa

Ngày xưa ông nội mình ngoài ấy nghèo khó, cày sâu cuốc bẫm lo cho ba ăn học bằng người.. Ngoài ra ông còn đan rổ rá thu nhập thêm. Nhưng ông hiền ai trả tiền thì lấy, ai thiếu thốn ông xí xóa vì cũng họ hàng trong làng cả mà. 

Do đó thu nhập của gia đình không bao nhiêu. Ba không được ra tỉnh học. Ba bắt đầu theo ông đi cày. Đến khi cưới mẹ về, hai người cũng không có chiếc mền ấm. Ông bà nội mấy mươi năm là vợ chồng là mấy mươi mùa đông lạnh căm như thế. Ông không kêu than. Ba cắn răng chịu đựng. Nhưng mẹ từ nhà khác về không chịu được lạnh đành đốt lửa rơm cho qua đêm. Ba thương mẹ mà không biết làm sao cho qua mùa đông lạnh. Mẹ xin phép ra chợ buôn bán…Năm sau ba mẹ đem về biếu ông bà nội hai chiếc chăn len.

Duyên trời đưa đẩy, ba mẹ vào Nam buôn bán và không kịp thu dọn về trước hiệp định Genever. Ba chặc lưỡi: “Hai năm”. Chỉ hai năm ba mẹ lại về. Chiến tranh dài mãi, tình người ngóng trông sao thắc thỏm quá. Mùa đông ba kéo chiếc chăn ấm lên tận cổ con mà xót phía xa ngoài ấy… Ba khoác chiếc áo ấm, ba vuốt ve bầu má phúng phính của con rồi ôm con vào lòng. Ba nghĩ gì ba ơi!

Hai mươi năm, ba sanh con ra nuôi con lớn nhưng con chưa lần gọi tiếng: “ Ông ơi, Bà ơi”. Mùa đông đến con chưa lần nào được gần hơi ấm của ông bà. Chưa một lần dâng miếng bánh thơm đến ông bà. Rồi ngày hòa bình về, con hăm hở liên lạc về quê ba. Được tin ông bà không còn nữa. Giữa mùa xuân chiến thắng, trong góc tim con thổn thức. Mãi mãi không được gặp ông bà. Ba chết lặng, không nói, ngồi xuống ghế mà mắt đăm chiêu. Mẹ đặt tay lên vai ba. Ba nghĩ gì ba ơi!

Mùa đông chút ấm, chút lạnh, chút thương, chút nhớ, chút xót xa… biết rằng đó là nghiệp nhưng vẫn thương. Mùa đông này trời ấm cho ai đó bớt lạnh…

Diệu Hòa


Về Menu

Ngoài ấy... lạnh!

波羅蜜心經全文 Mứt hoa hồng thắm đỏ Sơ lược tiểu sử đại lão HT KIM MINH 14 Những bóng hồng của dinh Độc Lập Thiền Ra gu ngũ vị Điều phục thân tâm Phật pháp vi diệu Thói Nháº ï½ chùa sơn long cải thiện chứng mất trí nhớ bằng đi đôi Mẹ về chốn bình an Ân đức sự hiện diện Nấu món chay trong chánh niệm Bông tai sinh y nghia cua su giac ngo Châu Mạ thương Tùy bút Hoa của người hàng xóm 5 cách giúp cơ thể hấp thu chất xơ Sự thật về Bồ Đề Đạt Ma đại sư Lắng nghe thời gian trôi à ŠChùa làng tôi trong gió lạnh đầu mùa Bừng sáng về cảm thụ cái đẹp Mẹ hói và nguy cơ ung thư tiền liệt tuyến Tà o Mứt khế đậm vị xuân hạn chế nước tăng lực để bảo vệ Thêm lý do để đưa bông cải xanh Tỳ Sa Môn Thiên Vương Sóc Thiên Vương Chút tình cùng Sơn tà i sinh Từ Hòa Hà Nội Đại lễ tưởng niệm Nét cổ Thăng Long To làm thế nào để giảm lượng đường phap Nỗi nhớ mùa xuân Xa Xứ Tâm sự mùa sự chấp trước là nguyên nhân của khổ Mùa Vu Lan Cải thiện công việc bằng chánh niệm Cách chế biến mứt cà chua táo chín